13 Tháng 11, 2020
tuanlionsg from Tinhte.vn
"Trước lúc bình minh, bao giờ đêm đen cũng dày đặc nhất". Một ngư dân ở làng chài Ngã Ba Gành Mũi Né đã nói như thế. Nếu bạn đến đây từ tờ mờ sáng, thì trước mặt bạn là mây trời xanh sâu thăm thẳm, tiếng sóng vỗ nhẹ ôm lấy bờ cát, thấp thoáng những bóng người chờ đợi cá về, và sự nhộn nhịp tăng dần lên cùng với ánh sáng ngập tràn lấp đầy dần không gian. Nếu bạn là khách thích du lịch trải nghiệm, thì những âm thanh của không gian và giao tiếp của ngư dân ở đây, hòa nhịp với các hoạt động chắc chắn rất thú vị với bạn. Một cuộc sống thanh bình của xóm chài. Bộ ảnh được chụp lại bằng Camera của điện thoại Oppo Reno 4. Câu chuyện về một làng chài nhỏ nhưng rất yên bình, lặng lẽ được ghi lại bằng hình như thế. Đây cũng là ảnh chụp lâu lâu, từ hôm còn đi được, nay ngồi soạn lại chia sẻ anh em.
Từ tờ mờ sáng, những người phụ nữ cùng nhau ra biển múc những thùng nước trong sạch nhất, khuân gánh lên bờ, để chuẩn bị cho một đợt cá về, họ dùng nước để rửa cá, trước khi xử lý các khâu tiếp theo. Chẳng ai nói gì, chỉ nhẫn nại làm việc. Có người thì gánh đôi thùng, có khi thì hai người cùng xách một thùng. Họ làm thuê cho một chủ vựa nào đó. Ánh sáng bình minh lên dần, cái đẹp không chỉ là không gian mà rất đẹp ở từng chân dung người lao động ở cái bến cá nhỏ này. Trong ảnh, ánh sáng ngược rất mạnh, Reno 4 thể hiện khả năng cân đối hài hòa vùng sáng và tối, tạo khung ảnh bình minh sống động và cảm xúc hơn. Một số khác thì tập trung, vừa rôm rả về chuyện cuộc sống, Cô-Vy hoành hành, con cái đi học, chồng con đi biển... Họ chờ cá về, không phải gánh thuê, mà là mua cá của chủ ghe thuyền, rồi mang ra chợ bán lẻ kiếm lời. Bóng đổ là một chi tiết khá kích thích nhiều người chụp ảnh đời thường, vì nó dễ tạo bức ảnh nổi khối và độ sâu hơn.
Còn thanh niên thì sao, khi ghe vào chèo rất nhanh ra đón ghe để bốc cá vào bờ. Các bà lái buôn đang buôn chuyện cũng lao xuống nước, lội ra ngang ngực chờ cái thúng kia vào là tranh nhau "xí" phần cá. Họ là những người mua đi bán lại ở các chợ nhỏ lẻ. Những bà không lội ra được thì ngồi chờ "uống nước đục" thôi. Thúng vào đến bờ chỉ còn vài túi cá "xấu". À, họ cho cá vào từng túi, là để phân loại cho dễ mua bán và dân họ bảo lỡ có sóng đánh úp thúng thì không mất cá. Làm ăn nhỏ lẻ nó thế thôi. Nhà ghe thì không phải đầu tư thúng để vận chuyển ra ghe vào bờ cả trước lẫn sau của mỗi chuyến đi. Nghề trung chuyển như một loại tự động phát sinh cho kế sinh tồn. Họ vốn là thuyền thúng câu đêm, lưới hai canh sáng, câu thửng câu mực ban ngày... Đó là cái thời giã cào biển khơi, nghề lộng còn sống. Giờ giã cào nó cào từ lộng ra khơi, nó cào mọi thứ từ đáy biển trở lên. Nghe nói diềng chì bây giờ nó còn cào xuống dưới lớp cát đáy, chẳng có con ghẹ nào trốn thoát. Cái này thì mấy năm trước Dân Trí dùng đến từ "giã cào tận diệt thủy hải sản" cơ mà. Nhưng, cấm làm sao khi mà đám dân ấy không có gì để thay thế. Rồi khôn sống mống chết, mạnh được yếu thua, xảo trá côn đồ cứ như anh hùng đảo lộn mọi thứ. Thúng đi lộng thì chả có gì, đi khơi thì không nổi, chuyển nghề trung chuyển kể ra cũng nhàn... Những người buôn cá đã có những túi cá của họ. Họ xách vào những phần cá mà họ chọn được, mang lên bờ, chủ ghe sẽ cân cá, tính tiền, và họ sẽ mang nó ra chợ bán. Cuộc sống nó làm ra như thế. Tranh thủ và tranh phần trong từng thời điểm. Thay vì chờ thúng đưa vào bờ, họ sẽ chỉ có phần cá tốt khi lội ra ngang người để tranh chọn được từ ngoài nước. Ánh sáng và bóng tối đan xen trong cuộc sống như vậy. Mây trời vẫn xanh, sóng biển vẫn chi tiết, kịch tính được tạo ra. Những khay cá được bốc dỡ lên, chuyển lên chợ. Cảnh huống diễn ra rất nhanh và nhộn nhịp. Nếu mới đến lần đầu, khung cảnh với nhịp độ di chuyển sinh hoạt nhanh ấy, làm người chụp rất hoang mang, đứng ngẩn ngơ mà không biết phải bắt đầu chụp từ đâu. Những khung hình tiếp cận gần, với góc rộng, việc máy ảnh lấy nét nhanh, xử lý nhanh là cần thiết với những bối cảnh thế này. Đây là cảnh những phụ nữ gánh dầu thuê. Họ di chuyển lượng dầu cho chủ ghe, chuẩn bị một chuyến đi tiếp theo. Các thùng dầu được xếp sẵn ở sát bờ, nước lớn thêm một chút, thúng chai sẽ đưa ra ghe. Đây cũng là một phần việc của người dân, họ kiếm sống bằng nghề gách thuê thế này. Theo nhịp độ mặt trời lên, dễ thấy các hoạt động diễn ra rất nhanh, từng phân đoạn một rất khó để tách bạch, chờ đợi. Khoảnh khắc cuộc sống luôn hấp dẫn những ai thích trải nghiệm. Những thanh niên đã xong việc chuyển cá từ ghe tàu vào bờ bằng thúng. Họ thoải mái và sẵn lòng kể những câu chuyện về cuộc sống ở đây. Việc lao động kiếm sống với họ như một cuộc chơi lướt sóng. Nhiều khó khăn và lệ thuộc, thời tiết, con nước, vụ mùa hay thất bát... nhưng luôn vui vẻ, yên bình. Tính năng tách màu nhân vật và xử lý nền ảnh để làm nổi bật hơn những chân dung con người. Chủ vựa sẽ tính công cho từng người. Vẫn là không khí tĩnh lặng, những con người lao động sẽ nhận phần công xứng đáng của mình. Công việc được tạo ra, lao công được thụ lãnh. Cuộc sống của làng chài nhỏ hơn 100 năm ở đây vẫn thế. Một phần của họ là những gì diễn ra trong vài tiếng đồng hồ ở cái bãi biển thanh bình này. Nhiều người có ý lo rằng, linh cảm mách bảo nỗi sợ thứ gì đó ập đến phá vỡ sự yên bình ở đây để thay thế bằng một thứ khác. Có thể tốt hơn, và cũng có thể không. Lo là vậy. Chuyện gì cũng có thể đổi thay. Nhưng có lẽ sự hài hòa thanh bình này hy vọng bền mãi. Bên trên bờ là quán cơm phục vụ. Người ta chuẩn bị tất cả các món, sau buổi lao động là phục vụ mọi người. Nướng thịt ngay tại bờ biển, chụp ảnh có lẽ nhiều cảm xúc hơn coi ảnh, vì cái mùi thơm, âm thanh... trộn với ánh sáng tạo nên sự kích thích ghi hình. Lưới về thì có người vá. Một dàng lưới rất lớn, họ thuê nhiều người vá lại những chỗ bị rách, đứt, nối lại giềng phao giềng chì. Ngồi xem và nghe họ kể chuyện rất thú vị. Bên dưới là cô Trâm, hơn 60 rồi, tay còn thoăn thoắt lắm. Mấy chị bảo chẳng ai vá khéo bằng cô. Chủ các giàng lưới rất thích cô vá lưới cho họ. Ảnh được chụp bằng tính năng tách màu chân dung, xử lý mờ nền với sắc đen trắng, nổi bật hơn chân dung cô. Toàn cảnh làng chài sau khi mọi sinh hoạt kết thúc. Yên bình. Khi mặt trời lên cao hẳn, ánh áng trắng xuất hiện, mây trời vẫn còn xanh, tất cả những gì ở bãi biển phản chiếu đủ sáng, là lúc màu sắc thể hiện nhiều nhất. Tạm biệt làng chài cá ngã ba Gành ở Mũi Né, hẹn ngày gặp lại.