07 Tháng 1, 2021
Lợn Con Camera from tinhte.vn
Khi cơn gió heo may ùa về thì cũng là lúc hoa lau nở trắng đồi, đó cũng là lúc Bình Liêu trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết khi những vị khách được hòa mình vào vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của núi rừng tạo nên một sức hút khó cưỡng đặc biệt đối với các tín đồ ưa mạo hiểm!
Bằng chuyến đi 2 ngày 1 đêm từ Hà Nội, nơi mà chúng tôi đặt chân đến đầu tiên là suối Khe Vằn. Sộc thẳng vào mũi là mùi thơm hương lúa mới cùng với tiếng nước róc rách từ khe suối tạo một sự khoan khoái, thứ mà tôi không thể cảm nhận được nơi chốn phồn hoa đô thị! Cuộc sống của người dân nơi đây không phải là “sơn hào hải vị” mà chỉ đơn giản là những củ khoai củ sắn, vậy mà trên môi vẫn là nụ cười rạng ngời của sự hạnh phúc. Điểm đến tiếp theo là làng Miến Rong - một đặc sản nơi đây, Miến được tạo ra từ những củ rong rừng và sản xuất thủ công giúp miến có độ dai giòn khó cưỡng.
Bà chủ miến hào hứng giới thiệu về làng nghề miến rong và còn không quên khoe những chiếc răng vàng lấp lánh. Hành trình tiếp theo là cầu treo Nà Làng Nơi được mệnh danh là non nước hữu tình. Từ dưới nhìn lên cây cầu như một chú chim khổng lồ dang cánh, phía dưới là tiếng suối róc rách, khoảng trời bao la, điểm xuyết là những bông lau đỏ đung đưa theo gió. Đừng quên chụp cho mình những bức ảnh nơi đây nhé (chế độ chân dung-Aris Pro) Kết thúc buổi sáng. Điểm chinh phục buổi chiều là Sống Lưng Khủng Long và Cột Mốc 1305 Đã chuẩn bị sẵn sàng cả về thể chất lẫn tinh thần nhưng vẫn khá là lo lắng với một người thường ngày chỉ biết đến khói bụi xe như tôi. 2h chiều chúng tôi đã có mặt tại điểm xuất phát và bắt đầu hành trình lang thang trên Sống Lưng Khủng Long để tiến tới cột mốc 1035. Dưới cái nắng vàng cùng với đó là dốc cao làm đôi chân tôi run bần bật và nhịp tim đập loạn như những nốt nhạc trong bản nhạc của Bét-tô-ven. Thật may là những cơn gió đã kịp lùa mùi hương cỏ dại đập thẳng vào mặt tôi giúp tôi có lại được tinh thần để bò tiếp. Và cuối cùng thành quả đây rồi. Cột mốc 1035 !! Sau khi đã lên ĐỈNH, thỏa mãn những ham muốn của bản thân thì cũng là lúc chiều tà buông xuống, chúng tôi bắt đầu xuống núi. Quay về phòng sau bữa ăn tối là sự biểu tình của cơ bắp làm tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ với miên man là hồi ức về mùi hương, mùi sương và có cả mùi của mảnh đất hình chữ S. Điểm đến của ngày thứ 2 là đồi Lau và cột mốc 1297. Những ngọn núi nhấp nhô như bình sữa mẹ là những gì bạn sẽ bắt gặp. Chúng tôi đến đồi Lau khi những bông lau không còn ở tuổi mười tám đôi mươi nữa mà lúc này lau đã rũ mình để đi vào vòng luân hồi theo quỹ đạo tự nhiên! Cột mốc 1297 là điểm dừng chân cuối cùng. Hãy hít thở thật sâu để quên đi những bộn bề của cuộc sống, bỏ qua những bon chen thường nhật, dành cho mình một vài ngày để lấy lại cân bằng cuộc sống. Và cũng là để cho mẹ thiên nhiên vỗ về chúng ta như những ngày còn thơ dại! Cám ơn Bình Liêu!